Thứ Ba, 11 tháng 3, 2014

Làm trai

Làm trai cho đáng nên trai
Đừng để thua chí, kém tài nghe chưa...

Điều buồn nhất của thằng con trai không phải là không có cái a, không có cái b, nhà điều kiện nọ kia...điều đáng buồn nhất là không có (hoặc có nhưng yếu) ý chí và không có tài.
Người ta bảo, gái ham tài - trai ham sắc. Nếu trai mà không có tài, không có trí tuệ thì cũng như một cô gái xấu xí, vô vị vậy.
Khi con người tôi chẳng có gì bí mật. Sáng sáng xách cặp đi làm. ngồi đó, làm những công việc đó, cũng không phải 100% công sức. Thời gian cứ trôi đi, và sự tích luỹ không được nhiều. Kiến thức xã hội kém, chợt một ngày tôi thấy tôi thật kém cỏi.
Tôi bị người ta nói: chú thấy chú hiểu biết hạn hẹp nên chú ghen ăn tức ở, dèm pha phải không?
Tôi không phải là người như thế, nhưng tôi hiểu, kiến thức của tôi hạn hẹp
Tôi không nổi trội về cái gì cả.
Tôi vẫn là tôi thôi. Nhưng những bản sắc của tôi, sự tự tin của tôi đang bị người khác dèm pha. Tôi lại đang bị người khác coi thường.
Giờ đã 25 tuổi rồi. Không phải là cấp 2, cấp 3 để có mục tiêu ngắn hạn 2,3 năm nữa. Nó là mục tiêu cuộc đời. 2,3,5 nữa thôi, cuộc đời sẽ rất khác. Sẽ có đứa giàu lên, sẽ có đứa nghèo đi tuỳ vào sự tích luỹ của cải, kiến thức của từng người.
Nhưng không thể càng ngày càng kém, càng ngày càng ngu dốt đi được.
Cảm ơn đã chửi tôi, đã khinh tôi, đã đối xử không tốt. Để tôi nhận ra tôi bình thường, để chạy, để cố gắng. Không trở thành tầm thường. Ít nhất là phải bình thường. 
Đúng không nhỉ :)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét