Thứ Sáu, 11 tháng 4, 2014

Mình nhịn nhục như vậy, liệu có quá đáng không?

Hôm nay, mình để một thằng khách hàng chửi. Nó đúng là cái loại chó chết không biết điều và không biết mình là ai.
Nó nhờ vả mình in hợp đồng. Mình in hợp đồng cho nó, nhưng không hiểu sao trong lúc ngẫn ngờ của mình mình lại in sai. Rồi tý lại in ngược. Mình rất thiện chí với khách hàng, nhận lỗi sai và mang đến tận nhà nó ký.
Thế mà nó chửi mình câu như sau:
Mẹ có cái hợp đồng ký đi ký lại, trình độ đại học cái kiểu đéo gì! Mày in ra mày không biết đọc lại à? Cầm về mà giải ngân đi!
Xin lỗi, DKM mày chứ? mày biết mày là ai không? mày đang vay tiền của Ngân hàng, chứ ngân hàng đéo phải cầu xin mày vay đâu. Cái loại nhãi nhép tép riu như mày, suốt ngày làm mình làm mẩy. Có khách hàng của mày ở đấy, tao không muốn gây ấn tượng không tốt cho chính hình ảnh của ngân hàng tao, chứ còn loại khách hàng như mày tao cần cái gì?
Mày nghĩ mày là ai mà mày dám chửi tao? Tao sai, tao thừa nhận. Nhưng tao mang đến tận nhà để ký mày, mày nghĩ tao đã đủ tử tế chưa? Tao nói thẳng tao xé thẳng hợp đồng trước mặt mày, cho mày nghỉ vay luôn. Mày hiểu mày là ai không?
Tóm lại, mình hiền, tử tế với nó nó không biết điều. Nhiều lần mình bỏ qua lắm rồi, vẫn chú chú cháu cháu. Có lần ký một văn bản cho toàn bộ khách hàng. Chỉ mình nó không ký. Nó làm mình, làm mảy đến 5 lần rồi mới ký. Dkm, thằng đồng bóng.
Tao nhịn. Nhưng tao nghĩ mày sai lầm đấy. Tao chửi mày, phản ứng mày lại ngay thì thường quá :)). Cứ đợi đấy thằng chó :))
Đời còn dài, và tao có khả năng mà!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét