Thứ Năm, 1 tháng 5, 2014

Bực

Tư tưởng mình và mọi người trong gia đình khác nhau nhiều quá. Nói thật bố mẹ. Ó tình thương vô bờ bến với con cái, nhưng mình thấy cách dạy con không được hợp lý. Quá hêu thương, quá bao bọc, muốn tránh mọi rủi ro, không muốn trải nghiệm, không muốn tiêu tiền. Tiền là thứ quý giá không nên tiêu " linh tinh" . Lúc nào cũng muốn con hên ổn ơr nhà, nhìn thấy con ở nhà là yên tâm. Chán thật đấy. Càng tranh cãi mình càng thấy mệt miir vì thấy khó thay đổi được suy nghĩ của một gneowif.
Lúc nào cũng mạc cảm mình nghèo, mình nên biết thân biết phận, rằng là mình tự tin quá. Trời am, không tạo động lực gì cả, toàn dìm ước mơ. Khát vọng của con thôi. Lua. Nào cung muốn con thật nình thường. Đown giản mình ghi nễua xác đinh là người bình thường thì chẳng cần gì phải phấn đấu, nó sẽ nhanh chóng roei xuống thành người tầm thường và rồi tuổi trẻ sẽ la gx phí qua đi. Còn khi mình cố gắng, bất quá thành người bình thường chứ gì  ít ra mình đax dám thử !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét